Tiếp nối câu chuyện từ Kỳ 1 và Kỳ 2, Moskvich-407 không chỉ là một thành công về kỹ thuật và được yêu mến trong nước, chiếc xe này còn nhanh chóng khẳng định được vị thế của mình trên đấu trường quốc tế. Minh chứng rõ ràng nhất cho điều này là sự kiện vào tháng 8 năm 1958, chỉ vài tháng sau khi bắt đầu sản xuất hàng loạt, Moskvich-407 cùng với mẫu 423 đã được trưng bày tại Triển lãm ô tô thế giới uy tín ở Brussels. Tại đây, hai mẫu xe này đã vinh dự được trao huy chương vàng và bằng khen, một giải thưởng danh giá đã nâng cao đáng kể uy tín và hình ảnh của xe hơi Liên Xô trên trường quốc tế.
Thành công tại Brussels chỉ là khởi đầu cho hành trình chinh phục các thị trường nước ngoài của Moskvich-407. Bên cạnh các quốc gia thuộc phe xã hội chủ nghĩa, chiếc xe này còn có nhu cầu cao ở các thị trường Tây Âu và Bắc Âu như Phần Lan, Na Uy, Bỉ và Hy Lạp. Tiềm năng xuất khẩu của Moskvich-407 lớn đến mức nó đã ảnh hưởng trực tiếp đến chiến lược sản xuất của nhà máy. Để có thể tăng cường sản lượng phục vụ xuất khẩu, một quyết định khó khăn đã được đưa ra vào tháng 1 năm 1961: tất cả các phiên bản dẫn động bốn bánh của Moskvich (M-410H và M-411H) đã bị ngừng sản xuất. Điều này cho thấy mức độ ưu tiên cao mà nhà máy dành cho việc đáp ứng nhu cầu từ thị trường quốc tế. Với các đặc tính như độ bền bỉ, tin cậy, tính hiện đại đủ dùng, cùng với sự đơn giản trong vận hành và sửa chữa, Moskvich-407 hoàn toàn có khả năng cạnh tranh sòng phẳng trên thị trường thế giới.
Song song với những thành công về mặt thương mại và kỹ thuật, diện mạo của Moskvich-407 cũng có những thay đổi và cải tiến theo thời gian, nhằm bắt kịp xu hướng thiết kế ô tô đang thịnh hành. Ban đầu, về ngoại hình, Moskvich-407 gần như không thể phân biệt được với mẫu Moskvich-402 trước đó. Chỉ có những chi tiết nhỏ như “lược” mạ crôm trên gờ cửa sau được thu nhỏ lại và dòng chữ “Москвич” xuất hiện dưới biểu tượng nhà máy mới giúp nhận ra sự mới mẻ. Để làm cho chiếc xe cỡ nhỏ này trở nên hấp dẫn hơn và phù hợp với “mốt” thời bấy giờ, thân xe được sơn hai màu. Một đường gờ phân cách bằng thép không gỉ đã được thêm vào thân xe để che đi ranh giới chuyển tiếp giữa hai màu sơn. Những chiếc xe hai màu này thường là phiên bản “trang bị nâng cấp” và chủ yếu được dành cho xuất khẩu.
Những thay đổi về ngoại hình tiếp tục được thực hiện trong những năm tiếp theo. Năm 1960, Moskvich-407 được trang bị lưới tản nhiệt mới, làm thay đổi đáng kể “gương mặt” của chiếc xe. Đèn hậu cũng được thiết kế lại với hai bộ khuếch tán thay vì ba. Đồng thời, đường gờ trang trí bên hông bắt đầu được lắp đặt trên tất cả các xe xuất xưởng, bất kể màu sơn. Về mặt kỹ thuật, vào tháng 12 năm 1960, bộ giảm tốc chính với bánh răng côn răng thẳng khá ồn ào đã được thay thế bằng bộ truyền động hypoid yên tĩnh và đáng tin cậy hơn. Tháng 1 năm 1961, chi tiết trang trí nhỏ hình “cờ” đỏ bằng nhựa trên nắp ca-pô được thay bằng hình “giọt nước” bằng kim loại. Và cuối cùng, vào tháng 2 năm 1962, chi tiết “răng nanh” đặc trưng ở cản trước đã biến mất. Với những thay đổi này, Moskvich-407 đã có được diện mạo “cổ điển” hoàn thiện và được duy trì cho đến khi ngừng sản xuất vào tháng 10 năm 1963.



Kỳ 4: “Đời Sống Thường Ngày và Những Biến Thể Đa Dạng Của Moskvich-407”, sẽ đưa chúng ta khám phá cuộc sống với chiếc xe này dưới góc độ xã hội và tìm hiểu về những phiên bản đặc biệt được phát triển để phục vụ các mục đích khác nhau.
Đón đọc Kỳ 4: “Đời Sống Thường Ngày và Những Biến Thể Đa Dạng Của Moskvich-407”